Kinh Thánh tĩnh nguyện

“Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được. Đức Chúa Giê-xu đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta” (Ma-thi-ơ 17:16-17)

Chúa Giê-xu đã ban cho các môn đồ của Ngài quyền năng đuổi quỉ và chữa bệnh (Ma-thi-ơ 10:8). Ngài đã ban cho họ quyền phép Ngài để hầu việc con người, nhưng họ quá coi mình là trung tâm đến nỗi họ đã mất đi quyền năng để làm công việc của Đức Chúa Trời. Khi Đức Chúa Trời đem cha của đứa con trai bị bệnh phong điên đến để được họ chữa lành, thì họ đã thất bại. Họ quá coi trọng địa vị và thân phận mình (Mác 9:32-35) đến nỗi họ mất đi sự chú tâm vào điều Đức Chúa Trời muốn làm qua họ.

Chúa Giê-xu đáp lại các môn đồ Ngài bằng những lời khắc khe nhất chưa từng phát ra từ miệng Ngài. Ngài đã gọi môn đồ Ngài là kẻ “không tin” và “gian tà” và hỏi họ Ngài phải chịu đựng họ cho đến chừng nào. Tại sao lại như vậy? Bởi họ có nhiệm vụ cùng Ngài đem sự cứu rỗi cho người khác, nhưng họ mất phương hướng để rồi yếu đuối thuộc linh và thiếu đức tin để có thể đem sự yên ủi về thuộc thể và thuộc linh đến cho những người nào Đức Chúa Trời đem đến với họ.

Đức Chúa Trời có thể sẽ đem đến cho con cái Ngài những người đang đau khổ và mong rằng họ được giúp đỡ. Giống như các môn đồ, chúng ta có thể quá quan tâm đến những tham vọng của mình và quá bận rộn với cuộc sống mình đến nỗi chúng ta không thể giúp gì được cho những người mà Đức Chúa Trời đem đến với chúng ta. Có thể chúng ta cũng quá quan tâm đến hoạt động tôn giáo đến nỗi không thể làm gì cho ai. Hãy thường xuyên tra xét đời sống mình để biết được bạn có đang là những đầy tớ trung tín với đời sống mà Đức Chúa Trời làm cho bạn hay không.

Lời Chúa mỗi ngày!

Đăng ký nhận bài