Có một câu chuyện kể lại về một cậu bé mồ côi, em rất gầy gò và được cho đến học trong một ngôi trường làng nhỏ. Nơi trường các em trẻ phải để thức ăn trưa và áo khoác ngay lối ra vào trong lớp, và cũng tại nơi đây là nơi các em nhận lại những thứ này vào giờ ăn trưa. Một ngày nọ, một phần thức ăn trưa bị mất và thầy giáo nghiêm khắc hỏi cả lớp “Em nào đã lấy cắp phần ăn trưa?” Cuối cùng, cậu bé mồ côi nhỏ nhắn giơ bàn tay ốm yếu, khẳng khiu lên nhận lỗi. Lấy cây roi da ra khỏi hộc bàn, người thầy bắt cậu bé bước lên phía trước cả lớp để em chịu phạt. Khi cậu bé mồ côi hối lỗi đứng đó một mình, cúi đầu và toàn thân run rẩy lặng lẽ khóc, một sự yên lặng bao trùm lên những đứa trẻ khác. Đột nhiên, một cậu bé to lớn tiến về phía trước và nói với thầy giáo “Thưa thầy, con xin thầy cho con chịu đòn thay cho bạn.” Rồi trước mặt cả lớp, cậu bé to lớn kia đưa tấm lưng trần chịu đòn, em nhận hình phạt thay cho bạn mình vì đã vi phạm qui định nhà trường. Lòng thương xót và cảm thông đã khiến cậu bé to lớn chịu hình phạt thay cho cậu bé mồ côi ốm yếu, nghèo đói và không nơi nương tựa.
Tương tự như câu chuyện trên, chính tình yêu thương lớn lao hơn cả tình yêu của cậu bé trong câu chuyện mà Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài chịu hình phạt thay cho con người. Ngài trả nợ bằng cách nhận hình phạt thay cho người khác là cách bày tỏ cho điều mà Kinh thánh gọi là ân điển.
Ân điển là đặc ân mà người nhận không đáng được hưởng. Trong sự cứu rỗi, ân điển là lòng nhân từ mà qua đó, Đức Chúa Trời ban đặc ân cho những con người bất xứng. Những con người đã phạm tội chỉ đáng phải chịu sự đoán xét và hình phạt. Họ không đáng được tha thứ vì đã không vâng lời Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Trời đã bày tỏ tình yêu Ngài cho họ qua việc sai Đấng Christ đến và chết thay cho họ. Trong tình yêu, Ngài đã sai Con Ngài đến chịu thay hình phạt cho tội lỗi của con người, giải thoát họ khỏi sự kiểm soát của tội lỗi và xem họ như những người chưa từng phạm tội. Đây chính là ân điển!
Ân điển không có nghĩa là Đức Chúa Trời bỏ qua tội lỗi. Lời Chúa nói rằng tiền công của tội lỗi là sự chết (Rô-ma 6:23) và Đức Chúa Trời không thể gạt bỏ thái độ công bình của Ngài đối với tội lỗi hay không đoán phạt tội lỗi. Tuy nhiên, sự hi sinh của Đấng Christ tại đồi Gô-gô-tha đã hoàn toàn đáp ứng sự công bình của Đức Chúa Trời. Hình phạt thay cho việc vi phạm luật lệ của Ngài đã được thực hiện. Ân điển không có nghĩa là bỏ qua tội lỗi, mà đúng hơn là cất bỏ tội lỗi.
Ân điển xuất phát hay có nguồn gốc từ Đức Chúa Trời. Ngài là nguồn ân điển. Ân điển vô hạn bắt nguồn từ Ngài và qua đặc ân của Ngài, ân điển được đến với mỗi con người.