“Giăng thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, chúng tôi từng thấy có người lấy danh thầy mà trừ quỉ, thì chúng tôi đã cấm, vì họ không theo chúng ta” (Mác 9:38)
Thoạt nhìn, có vẻ như rất cao cả khi các môn đồ của Chúa Giê-xu cẩn thận bảo vệ sự chính thống của chức vụ Chúa Giê-xu. Họ thấy có người nào đó nhân danh Chúa Giê-xu để đuổi quỉ mà không thuộc trong nhóm của họ hoặc không chịu dưới sự kiểm soát của họ, thì họ cấm. Nhưng Chúa Giê-xu nhìn thấy sự giả hình của họ. Chính các môn đồ cũng được ban cho quyền phép đuổi quỉ (Ma-thi-ơ 10:8), nhưng họ đã thất bại thảm hại (Mác 9:28).
Chắc chắn các môn đồ phải quá xấu hổ vì không thể đuổi được quỉ ra khỏi một cậu bé, và nhiều người đã chứng kiến sự thất bại đó. Nhưng lúc đó có một số người dù không thường xuyên ở bên Chúa Giê-xu nhưng lại đuổi quỉ thành công. Các môn đồ hẳn phải quan tâm đến sự yếu đuối về quyền năng và sức sống thuộc linh của mình. Họ lẽ ra phải cảm thấy bị lên án vì Chúa của họ trách họ thiếu đức tin (Ma-thi-ơ 17:20) nhưng họ lại tập trung chú ý đến những người khác. Thay vì ăn năn tội lỗi mình và buồn lòng vì tình trạng đức tin của mình, các môn đồ đã tìm cách cản trở người khác hưởng được sự thành công về mặt thuộc linh.
Đôi lúc, chúng ta dễ làm giảm giá trị những thành tựu thuộc linh của người khác hơn là chân thành đối diện với những thất bại của chính mình. Câu trả lời của Chúa Giê-xu cho các môn đồ chắc chắn đã làm họ bất ngờ “Đừng cấm làm chi” (Mác 9:39). Ngài đã làm họ tin rằng “Hễ ai không nghịch cùng ta là thuộc về ta.” Bạn có học được bài học sống động này không? Bạn có thật lòng vui trong sự đắc thắng về mặt thuộc linh của người khác không? Bạn có khích lệ người khác hầu việc Chúa bằng cách thức khác, hoặc thích là những người không cùng chung nhóm của bạn không?