Tội lỗi là kẻ thù dai dẳng, lì lợm và nguy hiểm nhất của chúng ta. Tội lỗi tìm cách cướp đi khỏi chúng ta những điều tốt lành mà Đức Chúa Trời đã đặt để cho chúng ta. Cuộc sống giống như cuộc đua, ngày tháng không thể để trôi qua cách vô nghĩa, chúng ta cần đeo đuổi mục tiêu sự kêu gọi của Chúa cho mỗi đời sống chúng ta. Nhưng Phao-lô cho chúng ta biết rằng tội lỗi dẫn đến sự chết (Rô-ma 7:11). Tuy nhiên nó rất khôn khéo. Tội lỗi len vào đời sống chúng ta trong lúc và ở nơi chúng ta ít đề phòng nhất. Nó bao bọc chính mình bằng lớp nguỵ trang hấp dẫn đến nỗi chúng ta bị ru ngủ với suy nghĩ rằng nó thật sự vô hại cho Chúa chúng ta (II Cô-rinh-tô 11:14-15).
Tội lỗi rón rén và nhẹ nhàng quấn lấy chúng ta. Chúng ta sẽ chẳng bao giờ có thể chạy hết đoạn đường bày ra cho chúng ta khi chúng ta bị vương vấn trong tội lỗi. Chúng ta có thể giải thoát chính mình khỏi sự trói buộc của tội lỗi chỉ khi chúng ta thừa nhận nó thật sự là tội lỗi gì. Nếu chúng ta gọi tội lỗi là “lỗi lầm”, “tật xấu” hay “sự yếu đuối”, chúng ta sẽ không bao giờ thoát khỏi sự cầm giữ của nó. Chúng ta đừng đổ tội lỗi mình cho người khác. Chúng ta không nên để sự kiêu ngạo làm chúng ta tin rằng thừa nhận tội lỗi trong đời sống mình là quá nhục nhã. Tội lỗi có thể làm chúng ta mù quáng, để rồi không nhìn thấy sự có mặt của nó. Nó không phải lúc nào cũng buộc chúng ta lưu ý đến nó, nhưng nó khéo léo và tràn vào cướp đi khỏi chúng ta sức mạnh và sự đắc thắng thuộc linh để có thể là của chúng ta. Vì vậy chúng ta hãy quăng nó đi hãy dứt khoát đừng để vương vấn tội nhỏ nào. Hãy quăng hết đừng để tội “nhỏ” nào vương vấn.
Thật đáng vui mừng vì dù cho tội lỗi giam cầm chúng ta trong phạm vi nào đi nữa, ân điển của Đức Chúa Trời cũng có thể giải phóng chúng ta (Rô-ma 5:20).
Tội lỗi có cướp đi niềm vui của bạn không? Nó có ngăn trở bạn làm một người chồng, vợ, con trai, con gái hoặc người bạn tốt nhất mà bạn có thể không? Nó có ngăn trở bạn trong sự tăng trưởng thuộc linh không? Nếu bạn đang bị vương vấn trong tội lỗi, Đức Chúa Trời có thể giải phóng bạn ngay tức thì, dù bạn có vấn vương cách tuyệt vọng đến đâu đi nữa.
“Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta” (Hê-bơ-rơ 12:1)