“Không phải tôi muốn nói đến sự cần dùng của tôi; vì tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào cũng thoả lòng ở vậy” (Phi-líp 4:11)
Thế gian của chúng ta càng làm cho chúng ta không thoả lòng với cuộc sống của mình. Chúng ta luôn bị tấn công tới tấp bởi những điều mới hơn và tốt hơn, những điều ấy sẽ làm cho đời sống chúng ta hoàn thiện hơn chỉ khi chúng ta có được chúng. Nếu chúng ta lắng nghe thế gian này, chúng ta sẽ so sánh đời sống mình với đời sống người khác, của cải mình với của cải người khác, và chúng ta sẽ luôn không thoả lòng. Nếu sự thoả lòng của chúng ta xuất phát từ những của cải, những việc làm, hoặc những người khác, thì chúng có thể bị thay đổi hoặc tan mất đi. Nếu sự thoả lòng của chúng ta xuất phát từ mối tương giao của chúng ta với Chúa Cứu Thế thì tuyệt đối không có điều gì có thể cất nó khỏi chúng ta.
Phao-lô có được quyền uy và địa vị trong vòng dân sự mình. Ông cũng đã bị ở tù và bị gông cùm trong ngục tối. Ông đã đứng hầu trước mặt vua và bị ném đá gần chết. Phao-lô đã hưởng được phước hạnh và vui mừng của cuộc sống, tuy nhiên ông có thể từ bỏ tất cả và vẫn tràn ngập sự vui mừng của Đức Chúa Trời. Sự thoả lòng của Phao-lô không tuỳ thuộc vào môi trường của ông nhưng tuỳ theo mối tương giao của ông với Chúa Cứu Thế.
Sự thoả lòng khiến bạn được tự do vui hưởng mọi điều tốt lành mà Đức Chúa Trời ban cho bạn. Sự thoả lòng chứng minh cho đức tin của bạn; tức là bạn tin chắc rằng Đức Chúa Trời yêu bạn và luôn dành sự quan tâm tốt nhất cho bạn. Sự không thoả lòng xuất phát từ tội vô ơn và thiếu đức tin và tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho bạn đủ để ban cho bạn mọi sự cần dùng. Hãy biết ơn vì mọi điều Đức Chúa Trời dành cho bạn. Một tấm lòng biết ơn không còn chỗ cho sự đố kỵ.