“Vậy chúng ta hãy tìm cách làm nên hoà thuận và làm gương sáng cho nhau” (Rô-ma 14:19)
Dấu hiệu của sự trưởng thành thuộc linh là sự sẵn lòng dâng mình để yên ủi và gây dựng những tín đồ khác. Phao-lô khuyên Cơ Đốc nhân hãy theo đuổi những việc làm nhằm đẩy mạnh sự hoà thuận, và cách cư xử làm người khác được gây dựng.
Theo đuổi có nghĩa là hết lòng tập trung nỗ lực không ngừng của mình vào một mục đích nào đó. Đây không phải là vấn đề liên quan đến nhân quả. Nó nói đến việc sử dụng tất cả những gì Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta để giúp các Cơ Đốc nhân bạn được tăng trưởng và bình an. Viết cho Hội Thánh Cô-lô-se, Phao-lô đã nói rằng ông làm việc để “bày tỏ cho mọi người trở nên trọn vẹn trong Đấng Christ” (Cô-lô-se 1:28-39). Điều này cần phải tập trung và nỗ lực.
Đối với Phao-lô, sống làm gương cho các Cơ Đốc nhân khác có nghĩa là cố không làm những việc gây cho người khác vấp phạm. Ông không quan tâm đến quyền lợi và sự yên ủi của chính mình bởi vì sự ưu tiên lớn hơn của ông, vượt khỏi sự tự do cá nhân, là dẫn dắt những người trở nên những Cơ Đốc nhân trưởng thành (I Cô-rinh-tô 14:12, 26). Đây là cách Chúa Giê-xu làm đối với các môn đồ Ngài. Ngài dạy họ rằng không có tình yêu thương nào lớn hơn tình yêu vì bạn hữu mà hy sinh sự sống mình (Giăng 15:13).
Là những Cơ Đốc nhân, chúng ta phải hết lòng gây dựng đức tin cho nhau, chúng ta phải theo đuổi mục tiêu này luôn luôn, dù cho phải trả giá bằng sự sống mình. Thái độ này là nét đặc trưng của các Hội Thánh đầu tiên (Công vụ 2:40-47). Đây chính là loại tình yêu trong vòng dân sự của Đức Chúa Trời (Ga-la-ti 6:9-10).
Khi Đức Chúa Trời mặc khải cho bạn biết những người xung quanh bạn cần điều gì để tăng trưởng đức tin họ, hãy chuẩn bị để khi cần thiết có thể hy sinh cả bản thân mình thay cho các Cơ Đốc nhân xung quanh bạn (Cô-lô-se 1:29).