Ngợi Khen - Thờ Phượng

   Chúng ta đã nói về sự tẩy sạch và giữ mọi điều cho thanh sạch giữa Đức Chúa Trời với chúng ta. Chúng ta dùng từ ngữ trật tự để mô tả những công việc nhỏ nhặt mà chúng sẽ không sai nếu chúng được xếp đặt đúng vị trí và thời gian, nhưng chúng cũng có thể ngăn trở chúng ta đến gần với Đức Chúa Trời.

   Chẳng hạn như, có môt nữ tín hữu sử dụng khả năng đan móc của minh để giúp đỡ người khác. Bà ta đan những chiếc áo ấm cho trẻ con, những đôi vớ mùa đông cho ngư phủ, và cũng hướng dẫn cho những phụ nữ khác biết cách làm nữa. Có khi bà đọc Kinh thánh trong đêm hôm giông bảo rồi tiếp tục đan móc cho đến khuya. Rồi bà ta không đi thờ phượng Chúa vì chỉ muốn đan móc. Nhưng Đức Thánh Linh Đấng thành tín chỉ cho bà những dấu hiệu nguy hiểm trước khi quá muộn và một lần nữa bà ấy đặt Chúa lên hàng đầu trong cuộc sống. Bà ta đi đến Hội thánh và vẫn có đủ thời gian để đan móc.

   Có nhiều hoạt đông mà bản thân nó vô hại nhưng chúng có thể đánh cắp thời gian và cản trở bước đường theo Chúa của chúng ta. Không có gì sai đối với việc đi câu cá, đá banh, may vá, đọc sách, cùng với hàng ngàn hoạt động khác nữa trừ khi chúng ta cho phép chúng đứng ở vị trí hàng đầu trong đời sống mình. Chúng sẽ cản trở việc thờ phượng Đức Chúa Trời hết lòng, Đấng duy nhất xứng đáng ở vị trí hàng đầu trong cuộc đời chúng ta. 

“Vậy thưa anh em, bởi sự thương xót của Đức Chúa Trời, tôi nài xin anh em dâng thân thể mình làm sinh tế sống, thánh khiết và đẹp lòng Đức Chúa Trời, đó là sự thờ phượng phải lẽ của anh em. Đừng khuôn rập theo đời nầy, nhưng phải được biến hóa bởi sự đổi mới của tâm trí mình, để phân biệt đâu là ý muốn tốt đẹp, vừa lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời.” Rô ma 12:1-2                                                                 

Bạn có chú ý đến phần cuối phân đoạn Kinh thánh trên không? Khi chúng ta có mục đích thờ phượng Đức Chúa Trời bằng tất cả những gì có trong chúng ta, chúng ta sẽ biết điều gì là tốt và vui lòng Ngài. Ngài sẽ giúp cho chúng ta thấy được sự khác nhau giữa điều có hại và diều vô hại, và điều gì là thật sự tốt. Phần của chúng ta là kỷ luật chính bản thân mình – giữ chính chúng ta hướng về Đức Chúa Trời. Khi chúng ta làm điều ấy thì mọi điều khác sẽ ở vào vị trí đúng đắn của nó.

“Cuối cùng, thưa anh em, hễ điều gì chân thật, điều gì đáng trọng, điều gì công chính, điều gì thanh sạch, điều gì đáng yêu chuộng, điều gì đáng biểu dương; nói chung là điều gì đức hạnh, đáng khen ngợi thì anh em phải nghĩ đến” Phi líp 4:8

Lời Chúa mỗi ngày!

Đăng ký nhận bài