Có lẽ bạn nhớ là mình đã mặc một chiếc áo khoác hay là áo sơ mi sạch. Nhưng khi bạn đứng cạnh một cái gì đó trắng như tuyết, bạn thấy rằng chiếc áo của bạn đã cũ và ngã vàng. Bạn có còn nhớ cảm giác của bạn như thế nào không?
Đó cũng là điều tiên tri Ê-sai cảm nhận. Ông biết rằng Chúa là thánh khiết. Ông biết thánh khiết có nghĩa là vô tội, chính trực về mọi phương diện. Nhưng một ngày kia ông có một khảI tượng, ông thấy các sê-ra-phim cùng nhau kêu lên rằng: “thánh thay, thánh thay, thánh thay là Đức Giêhôva vạn quân”. Tiếng kêu đó làm rúng động nền đền thờ. Bấy giờ ông nhận ra sự bất khiết của mình trước Chúa. Ông đã làm gì khi ông biết mình bất khiết. Ông nói “khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi.” Bấy giờ, một trong các sê-ra-phim bay đến tôi, trong tay cầm than lửa đỏ đã dùng kẹp gắp từ bàn thờ. (Êsai 6:1-6)
Điều tiên tri Êsai nhìn thấy có ý nghĩa gì cho chúng ta? Chúa là Đấng thánh khiết và hoàn hảo, và chúng ta không xứng ở trước sự hiện diện của Ngài. Có nghĩa là chúng ta không xứng đáng nếu chúng ta dựa trên tiêu chuẩn tốt lành riêng của mình. Chúng ta không là gì so với tiêu chuẩn của Ngài. Nhưng Ngài có thì có thể chạm chúng ta và khiến chúng ta sạch. Sau đó thì chúng ta không còn sợ nữa. Chúng ta không còn sợ hãi trước sự hiện diện của Chúa.
Tuy nhiên, vẫn còn có một sự đáng kinh khác - sự kính sợ Chúa là nhận rõ sự tôn kính, và ý thức rõ sự tôn kính để dâng lời cầu nguyện và thờ phượng. Sự kính nể này khác với e sợ hay sợ hãi. Nó là sự nhận thức rõ về sự vĩ đại của Chúa và sự nhỏ bé của chúng ta. Êsai 8:13 cho chúng ta biết “Nhưng hãy tôn Đức Giê-hô-va vạn quân là thánh. Chính Ngài là Đấng mà các ngươi phải kính sợ và khiếp đảm.”. Malachi 3:6, Chúa phán ““Vì Ta là Đức Giê-hô-va không hề thay đổi”. Ngài là Đức Chúa Trời vạn quân và thánh khiết, và chúng ta có thể tin rằng Ngài không hề thay đổi.”
Cho nên, vì chúng ta nhận được một vương quốc không hề rúng động, chúng ta hãy biết ơn và lấy lòng kính sợ mà phục vụ Đức Chúa Trời một cách vui lòng Ngài; vì Đức Chúa Trời chúng ta là ngọn lửa thiêu đốt. (Hê-bơ-rơ 12:28-29)