Tôi đã có một sự nghiệp ca hát nhạc pop và nhạc soul thành công ở các hộp đêm và các hãng thu âm. Tôi đã ký hợp đồng với MCA, United Artist, Warner Brothers và A&M. Mặc dù chưa gây được một chấn động nào trong giới âm nhạc nhưng tôi cũng đã khá thành công để có được một cuộc sống tốt. Nhưng sự thành công đến với tôi phải trả một giá rất đắt: gia đình tôi. Tôi và gia đình tôi luôn lục đục trong 7 năm và kết quả là chúng tôi ly thân.
Thế rồi vào mùa xuân 1975, cuộc sống chúng tôi đã có sự thay đổi. Tavia, vợ tôi đã dâng đời sống mình cho Chúa và trở lại với tôi. Cô ấy đã cầu nguyện cho tôi.
Vào một buổi tối tháng 08.1982, tôi chán nản bước đi trên đường phố San Francisco, tôi bước vào một ngôi nhà thờ bé nhỏ ở góc đường của đại lộ số 64 và đại lộ Bancroft. Vừa đi giữa các hàng ghế trong nhà thờ, tôi vừa tự hỏi: “Chúa có còn muốn nghe nhạc của mình không?”
Ngồi vào cây đàn piano, tôi bắt đầu chơi một vài bài hát thờ phượng mà tôi biết. Giữa những hàng ghế trống trong ngôi nhà thờ vắng lặng, tôi đã dâng lên Chúa bản nhạc của lòng mình. Khi mà “buổi hoà nhạc” kết thúc thì cũng là lúc xuất hiện một con người mới từ trong vũng nước mắt. Từ buổi tối hôm đó, tôi biết rằng tôi được kêu gọi để biểu diễn cho một vị khán giả, đó chính là Đức Chúa Trời Có Một và chỉ một mình Ngài mà thôi.
Vào buổi tối hôm đó, tôi kinh nghiệm được một điều: tôi có thể cảm nhận được tấm lòng của Đức Chúa Trời trong khi thờ phượng. Khi bước ra khỏi nhà thờ tối hôm đó, tôi biết rằng Đức Chúa Trời đang mỉm cười với tôi và tôi đã làm đẹp lòng Ngài.
Trước đó tôi đã thờ phượng Chúa rất nhiều lần, nhưng tôi nghĩ điều làm cho buổi tối đó trở nên đặc biệt là tôi đã hướng trọn lòng mình vào Đức Chúa Trời. Điều ngăn trở chúng ta hướng lòng về Chúa chính là nỗi lo sợ của con người. Chúng ta bị lệ thuộc vào những gì người khác nói hay nghĩ về chúng ta. Nhưng ai thật sự bước vào sự thờ phượng sẽ không còn để ý tới những người chung quanh. Tất cả những gì họ biết là họ đang ở với Chúa và Chúa sẽ giải quyết bất cứ nan đề nào của họ.
Tôi đã thay đổi một vài kế hoạch và lối suy nghĩ của mình để có thể đạt được một sự mới mẻ trong khi thờ phượng Chúa. Tôi đã bước vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Đó là một nơi mà trước đây tôi chưa hề biết được. Tôi nhận ra rằng không có điều gì có thể quan trọng hơn việc được ở trong sự hiện diện của Ngài. Khi đã đến được nơi đó, bạn buộc mình phải dắt đưa thêm một người nào nữa đến đó - bạn muốn cho mọi người biết được nơi đó như thế nào.
Tôi biết được cảm giác của người đàn bà Sa-ma-ri sau khi bà nói chuyện với Chúa Giê-xu. Bà đã chạy vào thành và nói với mọi người rằng: “Hãy đến xem người này. Ông ấy biết tôi. Ông ấy biết mọi điều tôi đã làm (Giăng 4:29). Có một điều gì đó đặc biệt đã xảy ra với bà - bà đã được ở với Đức Chúa Trời.
Vai trò của sự thờ phượng trong đời sống của người tin Chúa là không thể thiếu được. Đó là điều quan trọng nhất nhưng cũng sơ đẳng nhất mà một tín đồ có thể làm.
Thờ phượng làm tăng trưởng và làm sâu sắc mối thông công với Đức Chúa Trời. Đó là điều mà tất cả con dân Chúa đều có thể làm mà không có một ngoại lệ nào bởi vì thờ phượng có thể hướng lòng bạn đến với Chúa, đầu phục Ngài và lắng nghe tiếng Ngài.
Ron Kenoly sinh năm 1944 ở Watsonville, California, Hoa Kỳ. Hiện nay ông là một người hướng dẫn chương trình thờ phượng được Đức Chúa Trời đại dụng tại nhiều nơi trên thế giới.
(Trích lược “Tôn Cao Danh Chúa” của Ron Kenoly)