Có bao giờ bạn yêu thương một người đến nỗi bạn muốn thể hiện tình yêu của mình bằng một cách đặc biệt chưa? Tôi chắc rằng sau khi suy nghĩ cách cẩn thận, bạn sẽ nói hoặc làm điều gì đó để làm người mình yêu thật hài lòng. Để sau đó, biết được rằng bạn đã mang niềm vui đến cho người ấy - chẳng phải là một cảm giác tuyệt vời sao?
Cùng cách ấy, tình yêu của chúng ta dành cho Chúa cần được thể hiện rõ ràng. Ngài đã bày tỏ tình yêu của Ngài cho chúng ta bằng cách ban Con một của Ngài để chết thế cho chúng ta. Đức Chúa Trời đã bày tỏ lòng nhân từ và sự thương xót của Ngài cho ngay cả những người không quan tâm đến Ngài.
Ma-thi-ơ 5:45b nói với chúng ta rằng: “bởi vì Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác.”
Thể hiện tình yêu thương là con đường hai chiều. Vì lí do gì khiến chúng ta “che giấu” những cảm xúc của chúng ta đối với Ngài? Mặc dù Chúa đọc được mọi điều trong tấm lòng của chúng ta và nhìn thấu tình yêu nơi đó, Ngài vẫn mong mỏi chúng ta nói lên tình yêu của mình và bày tỏ tình yêu đó ra. Bằng việc làm như thế, chúng ta mở cánh cửa để Ngài tỏ tình yêu của Ngài dành cho chúng ta. Từ đó chúng ta bắt đầu hiểu được mối thông công và chia sẻ với Chúa là điều trên hết. Không điều gì trên thế gian này có thể thay chỗ nó được.
Một người phụ nữ đã từng ca dưới ánh đèn sân khấu thế giới trong suốt nhiều năm đột nhiên từ bỏ sự nghiệp của mình và chuyển sang hát nhạc thánh. Khi được hỏi về sự chuyển đổi của mình, cô ta đã trả lời rằng: “Tôi chỉ còn dành giọng ca này cho Chúa Giê-xu.”
Có một nhu cầu của thuộc linh mà chỉ có thể thỏa mãn được qua việc thờ phượng. Chúng ta cần nói ra tình yêu của mình dành cho Chúa. Chúng ta cũng cần thể hiện tình yêu đó bằng hành động của mình. Điều đó được thực hiện như thế nào? Một việc làm nhân đức được thực hiện bởi danh Chúa Giê-xu trở thành một hành động của sự thờ phượng bởi vì làm vừa lòng Chúa. Câu chuyện trong Kinh thánh Ma-thi-ơ 25:31-40 chứng minh điều đó.
Là một Cơ đốc nhân, bạn đã được học việc làm vừa lòng Chúa mang lại cho bạn sự thỏa lòng và mãn nguyện. Một người thờ phượng cũng là một người vui vẻ – ấy là một phần thưởng.
Châm ngôn 17:22 “Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay”.
Thi thiên 128:1 thể hiện ý tưởng trên theo cách này: “Phước cho người nào kính sợ Đức Giê-hô-va, đi trong đường lối Ngài”