Sự sợ hãi con người không đến từ Đức Chúa Trời. Nhiều Cơ Đốc nhân sợ con người hơn sợ Đức Chúa Trời. Sự sợ hãi của họ ngăn trở họ làm đẹp lòng Đức Chúa Trời vì họ phí bỏ công sức mình làm vui lòng người khác.
Ti-mô-thê là một người trẻ tuổi, có tính nhút nhát, và có thể không có một cơ thể khoẻ mạnh (I Ti-mô-thê 5:23). Ti-mô-thê biết những thử thách và những bắt bớ mà Phao-lô thường đối diện. Ti-mô-thê biết rằng có thể mình cũng phải trải qua những bắt bớ tương tự. Phao-lô đã nhắc nhở bạn đồng sự trẻ tuổi này rằng nỗi sợ hãi người khác không đến từ Đức Chúa Trời.
Sự sợ hãi khiến chúng ta dừng lại và nghi ngờ sự kêu gọi của Đức Chúa Trời đối với chúng ta. Có lẽ chúng ta tin chắc mình biết vâng lời cho đến khi gặp phải sự bắt bớ; bấy giờ chúng ta nghi ngờ phải chăng chúng ta nghe sai tiếng Chúa rồi. Chúng ta không biết điều gì ở trước mặt chúng ta, nên chúng ta trở nên lo lắng. Những điều tưởng tượng của chúng ta có thể làm hiện lên những vấn đề cho đến khi chúng ta thấy dường như không thể vượt qua. Chúng ta cần một tâm thần mạnh mẽ để thấy những sự việc trong viễn cảnh đúng. Đó là lý do Đức Chúa Trời ban Đức Thánh Linh Ngài cho chúng ta, để giúp chúng ta thấy được những sự việc theo nhãn quan của Đức Chúa Trời.
Chúng ta không sợ hãi vì Chúa ban cho chúng ta tình yêu. Tình yêu giúp chúng ta dấn thân giúp người biết Chúa mà không sợ hiểu lầm, mất mát và ngay cả sự chống đối. Khi chúng ta để Chúa Thánh Linh hướng dẫn chúng ta có khả năng tự chủ nên chúng ta sẽ không sợ hãi vì lo lắng bối rối.
Sự sợ hãi không phải là lời biện hộ cho sự không vâng lời Đức Chúa Trời. Khi bạn có sự hiện diện quyền năng của Đức Thánh Linh ở với mình, thì không có lý do gì phải sống trong sợ hãi. Sự sợ hãi sẽ giam cầm bạn, nhưng Chúa Cứu Thế đến để giải phóng bạn khỏi mọi xiềng xích. Hãy cầu xin Chúa giải thoát bạn khỏi mọi sự sợ hãi mà bạn đang trải qua và xin Ngài mở mắt cho bạn. Khi Đức Chúa Trời mặc khải sự thật của hoàn cảnh bạn, Ngài sẽ giúp bạn có thể tiếp tục dấn bước trong sự vâng phục.
“Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút nhát, bèn là tâm thần mạnh mẽ, có tình thương yêu và dè giữ” (II Ti-mô-thê 1:7)