Đừng lo lắng chi! Phao-lô đã nói không có điều gì khiến cho con cái Đức Chúa Trời phải lo lắng. Ông đã biết rõ điều gì có thể gây cho người ta lo phiền. Dân tộc ông nằm trong tay quân ngoại quốc và bị cai trị bởi những lãnh đạo tham ô. Ông đang viết sách ở trong ngục tù; ông bị bỏ tù vì sự buộc tội gian. Ông phải sống xa những người mình yêu thương; những động cơ của ông bị nghi vấn. Và ông bị người ta xuyên tạc.
Một số người đang nỗ lực phá hoại tất cả kết quả đạt được của ông trong việc thành lập Hội Thánh. Ông chịu đau đớn về thể xác và đối diện với án tử hình trước mắt (II Cô-rinh-tô 11:23-29). Nhưng Phao-lô biết không có hoạn nạn nào đáng lo phiền đến nỗi Đức Chúa Trời không thể đem đến sự bình an ở giữa nó.
Đức Chúa Trời không cần phải cất những vấn đề của bạn đi, nhưng Ngài sẽ gánh thay cho bạn. Ngài muốn bạn kinh nghiệm được sự bình an của Ngài, sự bình an vượt xa sự hiểu biết của con người. Bạn không bao giờ hiểu đầy đủ sự bình an mà Đức Chúa Trời có thể ban cho bạn trong những hoàn cảnh mà bạn đối diện như thế nào, nhưng bạn không cần phải hiểu nó.
Sự bình an này không phải chỉ ban cho những ai “biết vượt qua sức ép”. Nó dành cho tất cả mọi người! Bạn có thể biết rằng Đức Chúa Trời muốn bạn kinh nghiệm sự bình an, nhưng bạn lo nghĩ rồi điều ấy có thể xảy ra như thế nào, và vì vậy bạn lại đối diện với một điều lo lắng khác.
Nhưng Kinh Thánh dạy chớ lo phiền chi hết. Lời Đức Chúa Trời cho chúng ta thấy rõ ràng không có gì trong số những điều chúng ta đối diện lại quá khó khăn, quá rắc rối, quá đáng sợ đối với Đức Chúa Trời. Dù hoàn cảnh của bạn ra sao, hãy dâng mọi lo lắng mình cho Đức Chúa Trời và để sự bình an trọn vẹn của Ngài bảo vệ lòng bạn.
“Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin và sự tạ ơn mà trình dâng các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời” (Phi-líp 4:6)