Tất cả chúng ta đều biết có một điều rất có ý nghĩa đối với việc phạm tội và xưng tội của chúng ta. Thi 6:1-10 là Thi Thiên đầu tiên trong bảy Thi Thiên viết về sự ăn năn thống hối. Thỉnh thoảng, Đức Chúa Trời lại nhắc nhở chúng ta hãy xưng tội lỗi mình ra với Ngài.
Trong 6:1-5 Đa-vít nài xin Đức Chúa Trời đừng bẻ trách, sửa trị ông giữa lúc Ngài đang nổi cơn thịnh nộ. Sự sửa trị của Đức Chúa Trời dành cho con cái Ngài không phải là sự trừng phạt. Nhưng chính sự sửa trị ấy sẽ xây dựng nên tính cách người Cơ Đốc.
Heboro 12:1-29 nói về vấn đề sửa trị. Từ ngữ thường được dùng có nghĩa là “sửa phạt con cái”. Đó là một bức tranh nói về việc cần huấn luyện một con người như thế nào để con người ấy trở thành vận động viên cừ khôi.
Đức Chúa Trời sửa phạt chúng ta trong sự yêu thương. Còn đối với Đa-vít lúc ấy, ông sợ rằng Chúa sẽ sửa trị ông trong cơn thịnh nộ kinh khủng của Ngài (c.1). Đức Chúa Trời chúng ta là Đức Chúa Trời nhân từ, hay có lòng thương xót. Tuy nhiên, không vì lẽ đó mà chúng ta có thể xem nhẹ tội lỗi. Chúng ta cũng không có quyền nói thế này: “Ồ, Đức Chúa Trời là Đấng giàu lòng tha thứ, vì vậy, tôi có thể làm bất cứ điều gì mình thích, rồi Đức Chúa Trời sẽ tha thứ cho tôi” Không, Đa-vít từng thốt lên: “Đức Chúa Trời ôi, con là kẻ có tội. Bây giờ, con quá mòn mỏi với những lời than thở của con. Xin Chúa tha thứ tội cho
con. Con đã làm điều sai quấy”.
Đức Chúa Trời tha thứ cho những ai xưng tội lỗi mình ra với Ngài. Phạm tội là việc từng trải tồi tệ nhất của người Cơ Đốc. Nó tệ hại hơn cả sự đớn đau, sự chịu đựng và thậm chí nó còn tồi tệ hơn cả sự chết.
Chúng ta là những con người vốn yêú đuối bất toàn, lại thường dễ sa ngã. Tuy vậy, chúng ta đừng bao giờ cho phép mình sợ hãi khi đến với Đức Chúa Trời Cha Thiên Thượng của chúng ta để cầu xin Ngài tha tội.
Có một bi kịch thường vây phủ chúng ta là: kẻ thù luôn trông mong chúng ta sa ngã. Chúng muốn điểm vào mặt chúng ta và bảo: “Kìa! Mi là một Cơ Đốc nhân sa ngã!” Vậy, chúng ta hãy chạy đến với Đức Chúa Trời, xin Ngài tha thứ tội. Ngài sẽ đáp lời cầu xin của chúng ta. Ngài sẽ tha thứ và thương xót chúng ta.
“Ai cầu khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu” (Cong 2:21) Chúng ta đừng bao giờ coi thường tội lỗi. Dĩ nhiên, không có Cơ Đốc nhân nào che giấu được tội lỗi với Chúa cả.
Khi chúng ta phạm tội, chúng ta có thể nhờ vào lòng thương xót và ân điển của Đức Chúa Trời để xưng tội mình ra với Ngài.
Đó chính là điều khích lệ to lớn đối với Cơ Đốc nhân chúng ta.
Hiện giờ, có phải bạn đang sống trong tội lỗi mà vẫn chưa chịu xưng nhận nó ra với Đức Chúa Trời?
Bạn muốn lẫn tránh sự sửa phạt của Ngài ư? Hãy xưng tội mình với Chúa và cầu xin sự tha thứ
Thi thiên với Wiesbie