Thi thiên

Bạn sẽ làm gì giữa lúc gặp gian truân? Có rất nhiều Thi Thiên được viết ra trong đau thương, gian truân và khó khăn muôn vàn.

Thi 5:1-12 ghi lại 2 cảnh trạng liên quan đến thử thách. Trong cảnh 1 (c.1-7): Đa-vít đang trải qua khốn khó khiến ông kêu nài Đức Chúa Trời: “Xin hãy nghe tiếng con..” (c.1-3). Từ “suy gẫm” ở đây còn mang ý nghĩa “thở dài, than van, kêu rêu”. Đa-vít đang trải qua sự xúc cảm trong yên lặng. Khi chúng ta mang phải gánh nặng nào đó trong cuộc đời, có lẽ chúng ta chỉ làm được mỗi một việc vào lúc ấy là: kêu van cùng Đức Chúa Trời.

Đức Thánh Linh nghe tiếng thở than của chúng ta

Ngài sẽ cầu thay cho chúng ta lên Đức Chúa Trời (Ro 8:26). Đa-vít đã biến sự suy gẫm của mình thành tiếng kêu (c.2 He 5:7). Thường thì chúng ta hay cầu nguyện với Đức Chúa Trời trong yên lặng. Nhưng cũng có lúc, chúng ta cần trò chuyện vui vẻ với Ngài.

Đa-vít kêu nài Đức Chúa Trời vì ông biết Ngài là Đấng Thánh Khiết (c.4-6), vốn ghét kẻ ác và kẻ dối trá, khoe khoang. Ngài sẽ xét xử kẻ ác, nhưng Ngài không xét xử tội lỗi ngay. Đa-vít báo đáp lại cho Đức Chúa Trời bằng sự thờ phượng Ngài cách riêng tư (c.7).

Trong lần báo đáp thứ 2, Đa-vít nài xin một việc khác: “xin dẫn dắt con” (c.8). Ông muốn đi theo con đường công chính của Đức Chúa Trời. Trong cơn truân chuyên, điều chúng ta cần nhất ngay lúc ấy là sự khôn ngoan để nhận biết ý muốn Đức Chúa Trời (Gia 1:5).

Xin lưu ý: Đa-vít cầu xin Đức Chúa Trời dẫn dắt chớ không cầu xin Ngài giải phóng. 

Đức Chúa Trời luôn sắm sẵn một đường thẳng, băng xuyên qua mọi khó khăn, dẫn đưa chúng ta đến với chiến thắng.

Lần này, Đa-vít kêu nài Đức Chúa Trời vì cớ kẻ ác (c.5,9). Từ “Destruction” ở đoạn này (bản KT tiếng Anh) mang ý nghĩa: “vực thẳm há ngoác miệng”. Một huyệt mả toang hoác gợi lên sự ô uế và sự chết chóc. Tính nịnh hót thường không đến từ sự giao thiệp truyền đạt nhưng thường là kết cuộc của sự tán độc, lôi kéo.

Áp-sa-lôm sa ngã vì ông tự dạy dỗ chính mình. Đa-vít thì chẳng làm như vậy. Ông phó thác cho Đức Chúa Trời giải quyết mọi việc thay ông (Ro 12:19)

Đa-vít đã báo đáp ơn phước Chúa (Thi 5:11,12) giữa cơn giân truân bằng sự nức lòng mừng rỡ trong đức tin, yêu thương và hy vọng. Niềm vui mừng xuất phát từ lòng tin cậy và lòng kính mến Đức Chúa Trời của ông. Niềm vui ấy chính là kết quả hành động của Đức Chúa Trời trong lòng Đa-vít chớ không phải do hoàn cảnh từ bên ngoài tác động vào.

Tác giả Thi Thiên nói với chúng ta rằng: Hãy đón nhận gian truân. Chúng ta không nên trốn chạy thử thách. Nhưng hãy kêu nài Đức Chúa Trời, trình bày duyên cớ mình với Ngài và báo đáp tấm lòng mình cho Ngài.

Đừng bao giờ đầu hàng hoàn cảnh, gian truân. Chúa cho bạn đặc ân cầu nguyện để bạn có thể nhận lãnh tình yêu thương từ Ngài, có thể hiểu thấu đáo hơn về Ngài – Cha Thiên Thượng của bạn, Đấng nhìn biết bạn đang lâm vào hoàn cảnh khốn khó. Ngài sẽ dẫn dắt bạn vượt qua khó khăn để chiến thắng hoàn cảnh.

Khi bạn đặt lòng tin cậy, niềm hy vọng và lòng yêu mến nơi Đức Chúa Trời một cách hoàn toàn, thì bạn sẽ có thể đương đầu với khó khăn, bất trắc.

Chúa sẽ ban cho bạn niềm vui và sự bình an trong cơn gian nguy

Thi thiên với Wiesbie
 

Lời Chúa mỗi ngày!

Đăng ký nhận bài