Chúng ta có thể cho rằng sự hiện diện của Đức Chúa Trời là điều dĩ nhiên. Chúng ta có thể thừa nhận rằng bởi vì Chúa Giê-xu đã nói Ngài sẽ ở với chúng ta luôn, Ngài sẽ theo chúng ta ở mọi nơi chúng ta đi (Ma-thi-ơ 28:20).
Tội lỗi khiến chúng ta tự xem mình là trọng, làm lòng ta xa cách Đức Chúa Trời. Tính chất của sự cứu rỗi là xây lưng với chính mình và xây mặt với Đức Chứa Trời. Cơ Đốc nhân phải dành cả đời để nói không với cái tôi của mình.
Sống mà không có tiêu chuẩn thuộc linh để biết phân biệt đúng sai thì thật là một điều nguy hiểm. Lời Đức Chúa Trời là thước đo tiêu chuẩn. Luật pháp thuộc linh, giống như luật pháp thuộc thể, là phương tiện để bảo vệ bạn, không phải kiềm giữ bạn
Tội lỗi là kẻ thù dai dẳng, lì lợm và nguy hiểm nhất của chúng ta. Tội lỗi tìm cách cướp đi khỏi chúng ta những điều tốt lành mà Đức Chúa Trời đã đặt để cho chúng ta. Cuộc sống giống như cuộc đua, ngày tháng không thể để trôi qua cách vô nghĩa, chúng ta cần đeo đuổi mục tiêu sự kêu gọi của Chúa cho mỗi đời sống chúng ta.
Điều đầu tiên bạn làm sau khi Đức Chúa Trời phán với bạn có tính quyết định. Chúa Giê-xu đang nói với Phi-e-rơ về chức vụ mà ông sẽ nhận và cái chết mà ông phải chịu (Giăng 21:18-19).
Suốt thời gian Chúa Giê-xu thi hành chức vụ trên đất, Ngài dường như không bao giờ e ngại đám đông. Thay vì vậy, Ngài đã nhìn đám đông và tập trung vào những người Cha Ngài đang kéo đến với Ngài. Chúa Giê-xu biết rằng bởi vì tội lỗi, không ai tự nhiên đến tìm kiếm Đức Chúa Trời. Xu hướng của con người tội lỗi là lánh mặt Đức Chúa Trời hơn là đến với Ngài (Sáng thế ký 3:8; Thi Thiên 14:1-3).