Vẻ đẹp trong cách Đức Chúa Trời tạo nên bốn mùa đó là chúng hợp cùng nhau sinh ra sự sống và sự phát triển, dù mỗi mùa khác biệt nhau. Mùa xuân là mùa của sự tươi mới và sự sống mới. Mùa hạ thấy được sự phát triển và sự sinh sôi. Mùa thu là mùa gặt hái những thành quả lao động. Mùa đông là mùa yên nghỉ và kết thúc. Mỗi mùa có vẻ đẹp riêng và góp phần quan trọng cho cuộc sống.
Đức Chúa Trời đã định các mùa trong thiên nhiên thế nào, Ngài cũng định các kỳ trong cuộc sống thể ấy. Cuộc sống có mùa xuân của nó, khi chúng ta bắt đầu những điều mới mẻ và phấn khởi nhìn về tương lai. Mùa hạ đến và chúng ta làm việc chăm chỉ trong sự nóng bức của ngày mà Đức Chúa Trời đã giao phó cho chúng ta. Đến mùa thu, sự toại nguyện mọi việc đã bắt đầu tại một thời điểm trong cuộc đời chúng ta. Mùa đông đem đến sự kết thúc một giai đoạn nào đó trong cuộc đời mình. Đôi khi mùa đông đem đến những nghịch cảnh, nhưng chúng ta vẫn tràn đầy hy vọng, bởi một mùa xuân khác đang ngấp nghé bên thềm.
Trong ý định hoàn hảo của Đức Chúa Trời cho đời sống chúng ta, Ngài đã định những kỳ gặt hái nhiều kết quả và hoạt động tích cực. Ngài cũng sẽ tạo nên những kỳ yên lặng và nghỉ ngơi. Cũng có kỳ Ngài muốn chúng ta trung tín làm một việc gì đó từ ngày này sang ngày khác. Nhưng sẽ có kỳ vui mừng và bắt đầu mới. Bởi ân điển của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ hưởng được kỳ thu hoạch bông trái của sự công chính mình. Bởi ân điển của Đức Chúa Trời, chúng ta cũng sẽ vượt qua được những đau khổ, buồn bực của mùa đông giá lạnh, vì không có mùa đông thì sẽ không có mùa xuân. Giống như các mùa của thiên nhiên, các kỳ trong cuộc sống chúng ta hợp cùng nhau thực thi ý muốn hoàn hảo của Đức Chúa Trời cho mỗi một chúng ta.
“Phàm sự gì có thì tiết, mọi việc dưới trời có kỳ định” (Truyền đạo 3:1)