Chúng ta không tìm thấy thử thách nào hoặc phiền não ẩn chứa trong bài ca này cả. Trước hết, Đa-vít hết sức vui mừng về Đức Chúa Trời: “Ngài là Chúa con, trừ Ngài ra, con không có phước gì khác” (Thi 16:2) Trong những câu khác, Đa-vít cũng nói “Tôi không có gì vui ngoại trừ Đức Chúa Trời” Hoặc “Tôi lấy làm thích mọi đàng” đối với “các người thánh trên đất là những bậc cao trọng” (16:3)