Trên đường đua thuộc linh, nhiều người chạy rất dữ dội, tốn rất nhiều sức lực nhưng kết quả lại không tốt, luôn luôn bị tụt lại phía sau. Có người than thở: “Không biết vì sao tôi luôn bị rớt lại phía sau.” Câu trả lời là: “Hãy xét lại bản thân anh!”
Đã là vận động viên thì phải quăng bỏ tất cả những vật làm vướng víu tay chân, cũng loại bỏ khỏi tâm trí tất cả những ý nghĩ vương vấn để có một tâm lý ổn định, không bị chi phối mới có thể toàn tâm toàn ý toàn sức lực tham dự cuộc đua.
Vận động viên thuộc linh cần chú ý đến bản thân, phải rà soát chính mình. Gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương, là sức ép và trở lực trì kéo, ngăn trở vận động viên tự do tiến tới trong cuộc đua thuộc linh.
Những gánh nặng nào cản trở cuộc đua của chúng ta? Phải chăng đó là những điều chúng ta lưu luyến, ưa thích nhưng không thích hợp với cuộc đua? Phải chăng đó là những mối liên hệ sai lầm mà chúng ta không chịu cắt đứt? Phải chăng đó là những thứ chúng ta tìm cách sở hữu nhưng không thích hợp cho cuộc đua? Một vận động viên có kỷ luật sẽ từ bỏ tất cả những điều làm anh rớt lại phía sau. Anh ta sẽ không chịu liên hệ hay dính dáng đến những điều có thể cản trở cuộc đua thuộc linh này.
Những tội lỗi dễ vấn vương mà chúng ta không chịu quăng hết là những tội lỗi nào? Phải chăng chúng ta có thể ‘dứt khoát’ đối với những ‘tội lỗi lớn’ nhưng vẫn ‘dính dáng’ với những ‘tội lỗi nhỏ’ dễ mắc phải. Phải chăng chúng ta từ bỏ những ‘tội lỗi tỏ tường’ nhưng chưa từ bỏ những ‘tội lỗi kín giấu’? Phải chăng chúng ta ‘không phạm tội’ ở nơi công cộng, còn trong chốn riêng tư thì ‘cứ phạm tội’? Dứt khoát quăng hết tất cả mọi tội lỗi trong mọi tình huống là quan tâm đến bản thân trong cuộc đua thuộc linh.
"vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây quanh như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên vứt bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương mà kiên trì theo đuổi cuộc đua đã bày ra cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 12:1)