Trong cuộc đua lâu dài đó, người Cơ Đốc dễ ngã lòng, thối chí muốn rời bỏ cuộc đua. Làm thế nào để hoàn tất cuộc đua?
Trong những cuộc thi đấu, khán giả ảnh hưởng rất lớn đối với vận động viên. Nhờ họ cổ vũ, khích lệ mà vận động viên phấn chấn, lên tinh thần thi đấu; còn nếu họ chê bai, la ó, chế giễu thì vận động viên xuống tinh thần, thi đấu không hiệu quả. Dù khán giả không phải là vận động viên nhưng họ luôn luôn kỳ vọng rất nhiều nơi vận động viên, luôn luôn muốn vận động viên thành công.
Chung quanh ta có những rừng người chứng kiến (Bản Hiện Đại), nghĩa là rất đông người, không phải chỉ có vài người, không phải một nhóm người mà là một rừng người, vây quanh chúng ta và đang chứng kiến cuộc đua của chúng ta. Những người đang vây lấy chúng ta là những người đi trước chúng ta, những anh hùng đức tin, những người làm gương cho chúng ta. Không phải họ chỉ ngồi trên khán đài tham dự cuộc đua bằng mắt, bằng miệng, nhưng họ từng tham dự và hoàn tất cuộc đua, họ đã chạy, đã đến đích và đã nhận giải thưởng.
Chúng ta cần nghĩ đến những anh hùng đức tin đó, không phải để bi quan kết luận rằng: “Các bậc tiền bối làm được còn chúng ta không thể làm được.” Trái lại sự hiện diện của họ giúp chúng ta phấn chấn và quyết định một cách lạc quan rằng: “Các bậc tiền bối làm được thì chúng ta cũng làm được.” Những người đi trước không phải là khán giả bàng quan, thiếu trách nhiệm và không có kinh nghiệm nhưng là những người nhiệt tình cổ vũ khích lệ chúng ta bằng chính đời sống đầy kinh nghiệm và đắc thắng của họ: “Chúng tôi đã chạy đến đích, các bạn cũng có thể chạy đến đích.”
Hãy nghĩ đến cuộc đời của những người đi trước vì bạn sẽ được khích lệ và phấn chấn trong cuộc sống hiện tại của bạn.
Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. (Hê-bơ-rơ 12:1)