Khi tôi còn là cậu học sinh tiểu học, mọi người thường hỏi tôi rằng: "Môn học mà cháu thích nhất là gì?" Và câu trả lời của tôi luôn luôn chỉ là một trong hai điều: "Giải lao" hoặc "Thể dục." Câu trả lời đó đã tiết lộ những ước muốn sâu thẳm nhất trong lòng tôi. Tôi thích chơi để làm việc. Quả thực, sự mơ hồ rất triết học liên quan đến hàng tá những câu hỏi "Vì sao?" đã nảy ra trong khi tôi chơi trò bước đi bằng các đầu ngón chân trong suốt quãng đường dài đến trường, giả vờ rằng tôi là một người làm xiếc trên dây.
Tôi tự hỏi mình ý nghĩa của cuộc sống nơi mà tôi phải dành năm ngày mỗi tuần để làm những điều mà tôi không muốn để rồi có thể chơi chỉ trong hai ngày cuối tuần. Tôi luôn luôn có mặt tại sân trường sớm cả tiếng đồng hồ—chẳng hề vì lý do tôi sốt sắng muốn chuẩn bị cho việc học hành của mình mà vì tôi muốn có thể được "giải phóng" khỏi guồng quay học tập hàng ngày bằng cách dành một giờ vui vẻ tại sân trường trước khi chuông vào lớp reo. Với tôi, sự giải phóng thời gian có nghĩa là giữa nhiều giờ mà tôi bắt buộc phải làm việc, tôi giành ra được một vài phút quý giá để chơi.
Tôi chỉ mới nhận ra rằng những điều tôi thường làm không hoàn toàn giống những điều sứ đồ Phao-lô mong mỏi khi ông khuyên nài những người đọc thư tín của ông hãy "[lợi dụng] thì giờ, vì những ngày là xấu." (Eph. 5:16). Phao-lô trịnh trọng kêu gọi những độc giả của mình hãy sử dụng thời gian của họ một cách đầy kết quả trong khi phục vụ vương quốc của Đấng Christ.
Bạn có đang sử dụng thời gian của mình cách hiệu quả cho vương quốc Đức Chúa Trời?
Kinh Thánh
- Ê-phê-sô 5:15-16
- Thi Thiên 31:15
- I Cô-rinh-tô 7:29
R.C. Sproul - Youversion