Nếu có một nơi Chúa cảm thấy như ở nhà, đó là trong lời ca tụng ngợi khen của chúng ta. Ngược lại, khi chúng ta than vãn hay giận dữ về phía thiên thượng, Ngài sẽ không thể thoải mái khi ở đó. Tấm lòng mới chính là nơi Chúa ngự vào, nên chúng ta phải cẩn thận khi quyết định bầu không khí mà chúng ta tạo ra cho Ngài ở nơi ấy. Nhiều lúc trong đời, tôi học được rằng Chúa quan tâm đến tấm lòng của tôi hơn là thay đổi hoàn cảnh đang xảy ra. Ao ước của lòng tôi là được giống Ngài hơn mỗi ngày, vậy nên tôi phải thận trọng và chú tâm cầu nguyện vào những gì đang lớn lên trong lòng tôi thay vì những sự đang diễn ra bên ngoài. Chúng ta cầu xin Chúa thay đổi hoàn cảnh trong khi Ngài đã đặt để hoàn cảnh nhằm thay đổi chính chúng ta!
Mỗi tín hữu đều có lựa chọn: hoặc phóng đại nỗi đau và hoàn cảnh đáng thất vọng của mình, hoặc tán dương và làm sáng danh Chúa mặc cho những nỗi đau ấy. Vài người chúng ta nói nhiều về nỗi sầu khổ của mình hơn là về Đấng Chủ tể mà chúng ta phục vụ. Lúc nào chúng ta cũng có thể biết được lựa chọn ấy của một người qua cách họ nói chuyện, một cách vô tình hoặc cố ý.
Khi tôi suy gẫm về những nhân vật trong Kinh Thánh đã chọn phục vụ Chúa và được Ngài sử dụng cách phi thường trong thời đại của họ, không ai trong số đó không phải đối diện với thất vọng. Ê-xơ-tê mồ côi cha mẹ và được một người bà con nuôi dưỡng, nhưng Chúa sử dụng nàng để cứu cả đất nước Do Thái. Giô-sép bị các anh mình nhạo báng và bán thành nô lệ, nhưng ông vươn lên trở thành người uy quyền thứ hai trong Ai Cập và được Chúa sắp đặt để cứu dân tộc ông khỏi nạn đói trầm trọng. Đa-ni-ên bị bắt phải rời khỏi quê hương và bị thả vào hầm sư tử, nhưng Chúa sử dụng ông làm ánh sáng của sự công chính tại Ba-by-lôn. Chúa chưa thực hiện xong công việc của Ngài với chúng ta đâu, và Ngài hành động cho tới khi chiến thắng thuộc về Ngài! Các thất vọng không có quyền tước bỏ hi vọng, nhưng thật sự có thể đặt để chúng ta trong những vị trí chiến lược mà Chúa sẽ sử dụng!
-Carol McLeod-