Khi chúng ta bị bắt bớ hoặc gặp phải gian nguy, việc đầu tiên nên làm là: suy xét lại tấm lòng của chính mình – chớ không phải suy xét kẻ thù hay thậm chí suy xét cả Chúa: “Chúa ôi, tại sao Ngài lại cho phép xảy ra một việc như thế?”. Khi bạn rơi vào hoạn nạn, hãy nhìn vào tấm gương soi và nói với Chúa: “Cha ơi! Có phải Cha đang muốn nói gì với con qua việc mà Cha đã để xảy ra trên đời sống con? Phải chăng con đã không chịu từ bỏ, hy sinh một vài phần nào đó của đời sống con cho Ngài?”