Sự nịnh bợ chính là sự lôi kéo, rủ rê bằng mánh khoé chớ không phải là sự giao tiếp, tương thông với nhau thật sự. Sự dua nịnh xuất phát từ tấm lòng nghi ngờ với những động cơ phức tạp. Đa-vít nói: “Xin khiến con một lòng kính sợ danh Ngài” (Thi 86:11). Đừng ngã lòng vì những lời dua nịnh, hoặc tự bạn nịnh hót chính mình rằng bạn là người yêu mến Chúa duy nhất còn lại.