Cho dù cây vả sẽ không nứt lộc nữa,Vườn nho ngưng ra trái, Cây ô-liu bị thất mùa, Ruộng đồng không sinh sản lương thực, Bầy chiên bị dứt khỏi ràn, Và không có bầy bò trong chuồng nữa,
Thực hành sự tiết độ và tự kỷ luật và thiết lập những giới hạn và ranh giới trong đời sống chúng ta là những điều quan trọng nhất ta có thể làm. Một cuộc sống không có sự kỷ luật là cuộc sống đầy dẫy sự tắc trách.
Người ta giảng rằng chúng ta sẽ không trải qua hoạn nạn bởi vì chúng ta là con trai và con gái của Đức Chúa Trời chí cao, thế nhưng chúng ta thấy rằng Đấng Christ đã trở thành hình mẫu của sự yếu đuối như thế nào để chúng ta có thể cảm nhận và kinh nghiệm được sức mạnh của Đức Chúa Cha hành động qua thập tự giá.
Đức Chúa Trời vẫn hiện hữu và Ngài chưa hoàn tất công việc của mình! Cuộc sống của bạn trông giống như một bức tranh chưa hoàn tất --- bao gồm một mớ những những miếng ghép lộn xộn còn thiếu.
Nếu bạn đã phải đối mặt với sự căng thẳng đủ lâu, bạn nhận ra rằng bạn có thể trì hoãn nó, đối phó với nó, và sống sót qua cơn căng thẳng, nhưng bạn không thể nào tự mình vượt qua nó. Sự căng thẳng là sự bề bộn của tâm trí.
Tôi là con trai của môt mục sư và tôi luôn nhớ những ngày nầy. Làm sao tôi có thể quên được những trải nghiệm đầy xúc động của thời thơ ấu. Khi đó dường như các cửa sổ trên thiên đàng đang mở toang và tuôn đổ những cơn mưa phước lành dư dật. Dường như chỉ mới hôm qua thôi, tôi tựa đầu vào vai mẹ và lắng nghe lời cha tôi khẩn nài cho những linh hồn hư mất thoát khỏi cơn thạnh nộ hầu đến. Vâng, tôi sẽ luôn lưu giữ những hồi ức quý báu nầy và càng trân trọng gìn giữ chúng kể từ khi cha tôi trở về nhà đời đời của ông. Cha tôi đang ở với Chúa, Đấng mà ông yêu mến và hầu việc Ngài thật trung tín.
Tuyệt nhiên chẳng chút mây mù, Nầy không bóng tối âm u, Nụ cười Christ đánh tan mọi lớp sương đời;
Còn đâu thổn thức bơ thờ, Còn đâu khóc lóc nghi ngờ, Hồi mà ta quyết tâm tin cậy vâng lời
Có những lúc trong cuộc sống bạn cảm thấy Chúa không nghe lời cầu nguyện của mình? Chúa quên mình rồi chăng? Việc không nhận được ngay điều mình muốn là nguyên nhân khiến chúng ta khó tin cậy nơi Ngài. Đôi lúc chúng ta được thuyết phục rằng cách duy nhất để chúng ta biết chắc điều mình muốn là chúng ta tự lo cho bản thân mình.
Bạn đã bao giờ nhìn thấy có ai đó đi trên đường, họ bị lạc nhưng không muốn dừng lại và hỏi đường không? Nếu bạn nhìn điều này qua lăng kính tâm linh, bạn sẽ thấy một thế giới những linh hồn lạc lối, vô vọng đang cố gắng tự cứu mình. Họ nghĩ rằng bằng cách nào đó họ có thể tìm được đường lên thiên đàng thông qua các việc tốt và làm việc chăm chỉ. Họ nghĩ mình có thể thực hiện được điều này. Nhưng họ đã sai.
Dân Y-sơ-ra-ên trong thời Giê-rê-mi cho rằng họ có thể tin cậy nơi quân đội của họ, tài ngoại giao của họ và những người đồng minh ngoại bang của họ để bảo vệ họ khỏi đế quốc Ba-by-lôn hùng mạnh.
Nếu bạn hết lòng phục sự Đức Chúa Trời, tấm gương của bạn sẽ đem lại nguồn phước lớn lao cho gia đình bạn. Nếu bạn đặt đức tin mình nơi Đức Chúa Trời, những người xung quanh bạn sẽ thấy đức tin của bạn, và họ cũng quyết định tin Ngài